KHÓC
THƯƠNG Lê Quang Trung (Lê Ưu Điềm )
Đêm mùa thu tôi khóc lời tiễn biệt
Khói hương buồn vương vấn phút chia ly
Em
ra đi – ôi vô vàn thương tiếc
Nước mắt rơi cùng bao nỗi ngậm ngùi
Như thả trôi dòng đời theo nghìn thu vĩnh biệt
Buông tay xuôi không nắm lấy niềm thương
Đôi mắt buồn không còn rưng rưng lệ
Khóc thương thân
sao nở sớm đoạn trường
Em nuốt đắng
cay nhìn Mẹ Cha thương xót
Lá xanh lìa cành thương lá úa trên cây
Em đã khóc như lời van xin tuyệt vọng
Hỏi trời cao sao mình nặng kiếp nhân sinh
Lời nguyện cầu
vang vang trong từng đêm thanh vắng
Tôi bên em lòng xé buốt niềm đau
Thương đời trai phiêu du ôm mãnh tình chia cắt
Vụn vỡ mộng mơ
Khi ngóng nhìn “một nửa chia đôi “
Thôi giã từ người em tôi bạc mệnh
Hãy ngủ yên như ở chốn thiên đường
Dòng suối mát sẽ ru em như mẹ hiền muôn thuở
Đất ôm em như sỏi
đá “níu chân người “
Bên quan tài Trung
Sài Gòn 17-18 tháng 10 năm
2011
Chị
Lê Lan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét