Tháng năm có đám giỗ chàng
Em lo từ độ xuân sang mới về
Thấy gia cảnh còn thua thiên hạ
Lo từng ngày khuây khỏa được đâu !
Giữa đường để lại mối sầu
Bơ vơ con , mẹ nhịp cầu đứt ngang
Trăm cảnh khổ tang thương từ đó
Gắng qua ngày được nọ mất kia
Ngàn trùng đôi nhạn không lìa
Nào hay phần số phân chia hai miền !
Cam phận bạc , phiền cho phận bạc,
Ngửa kêu Trời tan tác vì đâu ?
Vì đâu đốt lửa canh thâu
Sưởi cho mồ ấm , hồn cầu siêu thăng .
Miền cực lạc biết chăng anh
Tỏ ( Tên ba H.H)
Nơi dương trần mẹ góa con côi
Sớm trưa lòng dạ bồi hồi
Khi nghe con nhắc : " Ba tôi lâu về
! "
Lòng cảm động , dạ tê tái dạ ,
Nói dối rằng chính mạ cũng mong :
" Con ơi gắng học đừng trông ,
Ba đi có nói ba không trở về...."
Trời cũng khiến con kề bên mẹ ,
Niềm nhớ nhung cũng nhẹ phần nào
Riêng em lòng dạ như bào ,
Khóc thầm khi trẻ đã vào ngủ yên !
Trông ra trước mái hiên còn trống
Cửa chưa cài có mộng chờ ai !
Chờ ai năm rộng tháng dài
Héo lòng quả phụ lợt phai má hồng
Đứng chờ bạn , bạn không còn nữa ,
Đường ngàn trùng em phải tùy cơ
Linh thiêng ứng hiện trong mơ
Mách giùm đường lối để nhờ mẹ con .
Tự lựa chọn còn non mánh lới ,
Sợ lỡ lầm mãn đợi ăn năn ,
Sợ khi đủ cánh chim bằng ,
Tung trời bay lượn quên rằng còn con !
Những giọt máu anh còn để lại
Là hình hài của nữa mảnh tim
Mà em là kẻ đi tìm ,
Để rồi nối lại đở niềm cô đơn
Mượn ngoại cảnh nguôi cơn sầu muộn ,
Ngẫm thâm tình lòng luống nhớ anh
Hỡi anh lánh mặt sao đành ?
Phụ tình chăn gối đầu xanh thề nguyền
Để gối chiếc , nệm nghiêng , phòng vắng
Lệ sầu tuôn nói chẳng nên lời .
Đau lòng em lắm anh ơi !
Bậm môi nuốt thảm lần hồi nuôi con .
Trăng đứng bóng đầu non mất bạn ,
Đường còn dài năm tháng lẻ loi .
Lạnh lùng mặt nước trăng soi ,
Thân em âu cũng lạc loài vì anh ,
Đứt mối tơ , đành quơ mối chỉ
Tấm lụa đời , lụa chỉ mến tơ ,
Lòng buồn người cũng ngẩn ngơ
Tâm tư em vẫn tôn thờ tình xưa !
Trường đời nhiều nỗi nắng mưa ,
Tấm thân son trẻ biết ai cậy nhờ ?
Cảnh bắt buộc bơ thờ chấp nối ,
Tình bàng hoàng chăn gối mặc ai
Thế rồi một sớm , một trưa
Sang ngang nửa chuyến thuyền đưa rã rời
Thôi cũng một quãng đời lăn lóc ,
Nhìn bầy con thầm khóc tình duyên .
Hẩm hiu số phận truân chuyên
Thờ chồng nửa gánh , thừa duyên một đầu
Thấy tượng phủ nuốt sầu tang chế
Hương khói hòa tiếng dế trường canh .
Nhạn kêu lẻ bạn đầu gành
Nghĩ buồn thân thiếp đầu xanh chung phần
Vầng khăn trắng hết quầng mái tóc
Ngoảnh lại đời lăn lóc vì con ,
Ngày vui đâu nữa mà còn
Ve sầu khóc nắng mõi mòn hơi ve !
Vầng trăng bạc mây che nửa mảnh
Mảnh còn thừa thêm lạnh canh thâu .
Đêm tàn , trí mõi , dầu vơi ,
Tâm tư tỏ ẩn dưới lời thơ non ....
Sài Gòn 15/8/1958
Yên My